Có những cuộc đời, dẫu trải qua bao thăng trầm của thời gian, vẫn sáng mãi một ngọn lửa của tình người, của lòng nghĩa hiệp. Doanh nhân Lê Mạnh Hải là một trong những con người như thế. Ông không chỉ là một cái tên thành công trên thương trường, mà còn là một biểu tượng sống về lòng tri ân và sự kiên cường của một người lính trở về từ khói lửa.
Khi trở về đời thường, ông đã mang chính sự kiên định và kỷ luật thép của người lính để dấn thân vào con đường kinh doanh. Từ những khó khăn ban đầu, ông đã xây dựng nên thương hiệu vàng bạc Phú Nguyên Hải nổi tiếng tại Nghệ An. Mỗi sản phẩm không chỉ là một món trang sức, mà còn là kết tinh của sự tỉ mỉ, cẩn trọng và chữ Tín – những phẩm chất vô giá được rèn luyện từ môi trường quân ngũ. Thành công của ông, vì thế, không chỉ được đo lường bằng tài sản, mà còn bằng uy tín vững chắc và lòng tin mà ông gây dựng trong cộng đồng.
Tuy nhiên, cuộc đời ông Lê Mạnh Hải không dừng lại ở câu chuyện về kinh doanh. Điều khiến ông thực sự tỏa sáng chính là những đóng góp thầm lặng cho cộng đồng cựu chiến binh. Với vai trò Trưởng Ban liên lạc truyền thống Đại Đoàn Đồng Bằng, Sư Đoàn 320 tại Nghệ An và Hà Tĩnh, ông đã dành cả tâm huyết để kết nối những mảnh đời lính tráng năm xưa. Những mái tóc đã bạc, những vết sẹo của chiến tranh… tất cả đều được ông trân trọng và quan tâm sâu sắc. Ông không chỉ tài trợ tiền của, mà còn dành thời gian, công sức để tổ chức những buổi gặp mặt, những chuyến đi về nguồn, giúp những người lính cũ có cơ hội tái ngộ, ôn lại kỷ niệm, và sẻ chia những gánh nặng cuộc sống.
Ông Lê Mạnh Hải không phải là một người nói nhiều. Thay vào đó, ông chọn hành động để thể hiện lòng mình. Mỗi đồng tiền ông bỏ ra để giúp đỡ đồng đội không chỉ là sự sẻ chia vật chất đơn thuần, mà còn là sự tri ân chân thành, là lời hứa với quá khứ. Ông đã thắp lên ngọn lửa của sự đoàn kết, của tình đồng chí, đảm bảo rằng những người lính năm xưa không bao giờ cảm thấy cô đơn hay bị lãng quên. Ngọn lửa ấy không chỉ sưởi ấm những trái tim đã chai sạn vì năm tháng, mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ về lòng biết ơn, về những giá trị sống cao đẹp.
Cuộc đời của ông Lê Mạnh Hải là một minh chứng hùng hồn cho chân lý: “Người lính không bao giờ chết, họ chỉ lùi vào ký ức vinh quang.” Và với ông, ký ức ấy không chỉ được lưu giữ trong tim, mà còn được viết tiếp bằng những hành động ý nghĩa, bằng một tấm lòng bao la. Ông không chỉ là một doanh nhân thành đạt, ông còn là người anh, người bạn, là người cha của những người lính năm xưa. Ông chính là biểu tượng sáng của sự thành công đi đôi với lòng nhân ái, là ngọn đuốc soi rọi tình đồng chí trong cuộc sống hiện đại.
Khi tuổi trẻ là những năm tháng của lửa đạn và khói súng
Tuổi trẻ của ông Lê Mạnh Hải không phải là những ngày tháng êm đềm bên sách vở, mà là những năm tháng của lửa đạn và khói súng. Năm 1971, chàng thanh niên ấy dũng cảm khoác lên mình màu áo lính, gia nhập Sư đoàn 320 – Đại đoàn Đồng bằng huyền thoại. Ông đã đi qua những chiến dịch khốc liệt nhất, từ Tây Nguyên đến Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, và sau đó là những năm tháng làm nhiệm vụ quốc tế ở Campuchia. Mười một năm tuổi trẻ ấy đã được hiến dâng trọn vẹn cho Tổ quốc. Máu xương, mồ hôi của ông đã hòa vào đất mẹ, để đổi lấy ngày độc lập, thống nhất.
Hành trình của người lính Lê Mạnh Hải bắt đầu từ rất sớm. Tuổi 16, ông đã khoác lên mình màu áo dân quân tự vệ trực chiến, mang trong tim ngọn lửa bảo vệ quê hương. Đến năm 1972, ông chính thức nhập ngũ vào Sư đoàn 320 (Đại đoàn Đồng bằng) – một đơn vị chủ lực, tinh nhuệ, và sẵn sàng đối mặt với những chiến trường khốc liệt nhất.
Dấu ấn sâu đậm nhất trong đời lính của ông là tại Mặt trận B3 (Kon Tum), nơi diễn ra Chiến dịch Xuân Hè 1972. Ông cùng đồng đội đã tham gia vào những trận đánh giành giật sinh tử tại Điểm cao 1015 (Đồi Charlie/Sạc Ly) và Điểm cao 1049 (Delta). Đây là những “tọa độ lửa” đã nuốt chửng tuổi xuân và chứng kiến sự hy sinh của hàng ngàn chiến sĩ. Những năm tháng băng rừng, vượt suối, đối mặt với chiến tranh tâm lý và sự thiếu thốn cùng cực đã tôi luyện nên một tinh thần kỷ luật thép và tình đồng đội sống chết có nhau – những giá trị vô giá đã trở thành hành trang trọn đời của ông.
Mùa xuân 1975, dòng máu nhiệt huyết tiếp tục đưa ông đi qua chiến dịch Tây Nguyên, góp sức vào đòn quyết định làm rung chuyển chế độ cũ, rồi tiến thẳng về Sài Gòn, hòa vào niềm vui vỡ òa của Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Đất nước thống nhất, nhưng sứ mệnh người lính không dừng lại. Ông lại lên đường bảo vệ bình yên bờ cõi ở biên giới Tây Nam, thực hiện nghĩa vụ quốc tế cao cả, giúp nhân dân Campuchia thoát khỏi nạn diệt chủng, và sau đó còn chi viện cho chiến trường biên giới phía Bắc. Quá trình chiến đấu ấy là minh chứng hào hùng nhất cho một trái tim đã hiến dâng trọn vẹn tuổi xuân và sức lực vì Tổ quốc thân yêu.
Cuộc sống nơi chiến trường không chỉ rèn giũa ông bằng ý chí thép và bản lĩnh kiên cường, mà còn hun đúc tình đồng đội sâu sắc tựa máu thịt. Những vết thương trên cơ thể đã khiến ông trở thành một thương binh, nhưng những đau thương và mất mát không thể nào làm phai mờ tinh thần chiến đấu và lòng yêu nước trong trái tim người lính ấy. Chính những ký ức không thể nào quên—từ trận đánh khốc liệt, những giây phút kề vai sát cánh, đến sự hy sinh cao cả của đồng đội—đã trở thành hành trang quý giá để ông Lê Mạnh Hải trở về, tiếp tục cống hiến và sống trọn vẹn với tinh thần người lính.
Khi trở về với đời thường, dẫu quân hàm Thượng úy đã được gác lại, trái tim ông vẫn đập những nhịp đập của một người lính.
Cơ Nghiệp Vàng Bạc Phú Nguyên Hải
Sự nghiệp của ông Lê Mạnh Hải là một minh chứng sống động cho tinh thần “thép” của người lính. Sau khi xuất ngũ và trở về với những vết thương chiến tranh, ông đã không chọn cuộc sống an nhàn mà bắt tay vào xây dựng cơ nghiệp từ con số không. Ông Lê Mạnh Hải là chủ nhân của thương hiệu vàng bạc Phú Nguyên Hải, một cái tên có uy tín lâu năm tại Nghệ An. Sự thành công của ông không phải ngẫu nhiên mà đến, mà là kết quả của ý chí, sự kiên định và đạo đức kinh doanh. Các phẩm chất của người lính như tính kỷ luật, sự trung thực và trách nhiệm đã được ông áp dụng triệt để trong công việc.
Phú Nguyên Hải không chỉ là một cơ sở kinh doanh mà còn là nơi gửi gắm niềm tin của khách hàng. Ông Lê Mạnh Hải luôn đặt uy tín lên hàng đầu, coi trọng chất lượng sản phẩm và sự hài lòng của người tiêu dùng. Nhờ đó, thương hiệu này đã đứng vững và phát triển mạnh mẽ trên thị trường, trở thành một trong những cái tên nổi bật nhất trong ngành vàng bạc ở xứ Nghệ.
Bước ra từ lửa đạn với vết thương là một thương binh, ông Lê Mạnh Hải không chấp nhận an phận. Ông mang trọn vẹn bản lĩnh của người lính vào thương trường “kỷ luật thép”, tầm nhìn chiến lược và khả năng vượt khó phi thường. Qua đó ta thấy sự nghiệp kinh doanh của ông là minh chứng cho việc chuyển hóa ý chí. Nếu trên chiến trường, tinh thần đồng đội giúp họ vượt qua nguy hiểm, thì trong kinh doanh, tinh thần ấy được biến thành trách nhiệm cộng đồng. Ông không chỉ kiến tạo giá trị vật chất cho doanh nghiệp mà còn kiến tạo giá trị nhân văn cho xã hội.
Thành công đối với ông không đo bằng con số lợi nhuận, mà bằng số lượng đồng đội, gia đình chính sách được giúp đỡ, bằng những đóng góp cho quỹ từ thiện, quỹ đền ơn đáp nghĩa. Ông là một trong những doanh nhân tiên phong dùng thành quả kinh tế để thực hiện sứ mệnh của một cựu chiến binh trong thời bình: sống nhân ái, có trách nhiệm và giữ trọn lời thề với Tổ quốc.
Giữ Lại Mảnh Ghép Của Lịch Sử
Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, doanh nhân Lê Mạnh Hải lặng lẽ trở thành một người gác đền ký ức, cẩn trọng gìn giữ những mảnh ghép của quá khứ, những câu chuyện nhuốm màu thời gian. Ông không chỉ là một nhà kinh doanh thành công với thương hiệu vàng bạc Phú Nguyên Hải, mà còn là một người lính đã trở về, mang theo bên mình một phần lịch sử thiêng liêng của dân tộc và quyết tâm lưu giữ nó.
Đối với ông Hải, những năm tháng tuổi trẻ dấn thân vào chiến trường ác liệt ở miền Nam, biên giới Tây Nam, Campuchia không chỉ là kỷ niệm. Đó là mối gắn kết sinh tử với đồng đội – những đêm thức trắng chia nhau củ sắn, những trận đánh kề vai sát cánh – đã trở thành một phần máu thịt, không thể nào phai mờ. Khi trở về, ông đã dùng bản lĩnh kiên cường của người lính để viết tiếp những trang sách mới của cuộc đời, xây dựng cơ nghiệp vững chắc. Tuy nhiên, thành công lớn nhất của ông không đo bằng tài sản, mà ở cách ông đã trân trọng những giá trị lịch sử năm xưa.
Tại ngôi nhà nhỏ ở phường Lê Lợi, TP. Vinh, ông đã tạo nên một “công trình” độc đáo, nơi thời gian như ngừng lại: Phòng Truyền thống cá nhân. Đây không chỉ là phòng làm việc mà còn là một bảo tàng ký ức chứa đựng hàng trăm kỷ vật chiến trường được ông dày công sưu tầm, cứu vớt khỏi sự lãng quên. Đối với ông, mỗi hiện vật là một “vật báu” mang linh hồn của quá khứ, gắn liền với máu xương đồng đội.
Đối với ông Hải, đây không chỉ là những món đồ cũ kỹ. Mỗi hiện vật là một “vật báu”, một mảnh linh hồn của lịch sử. Chiếc bi đông sắt bị bom đạn băm nát—sưu tầm từ đồi Sạc Ly huyền thoại—không chỉ là một di vật, mà là lời thầm thì của một người lính đã ngã xuống, là minh chứng đau thương và kiêu hãnh về sự hy sinh. Nhìn vào vết lõm sâu, người ta hình dung ra sự khốc liệt của chiến trường và sự quả cảm đến cùng cực của người chiến sĩ năm xưa.
Các kỷ vật này gắn liền với những năm tháng chiến đấu khốc liệt của ông và đồng đội trong kháng chiến chống Mỹ, làm nghĩa vụ quốc tế tại Campuchia, và bảo vệ biên giới phía Bắc. Bộ sưu tập đồ sộ bao gồm các món đồ cá nhân của người lính như bi đông bị bom đạn băm nát, đuôi đạn cối, bộ quân trang, quân dụng, thậm chí là lá cờ của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam. Việc ông Lê Mạnh Hải nâng niu, cất giữ và biến phòng làm việc thành phòng truyền thống để giới thiệu tỉ mỉ về ý nghĩa của từng hiện vật chính là cách ông tri ân và kéo dài những ký ức bi tráng của dân tộc, biến nỗi đau cá nhân thành bài học lịch sử sống động .
Những chiếc ba lô sờn cũ, đôi dép cao su giản dị, chiếc máy vô tuyến điện giờ đây đã im lìm—tất cả đều là những nhân chứng thầm lặng của những năm tháng tuổi trẻ “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Chúng đã cùng ông Hải và đồng đội vượt qua mưa bom, bão đạn ở Kon Tum, giải phóng Tây Nguyên, tiến vào Sài Gòn, và làm nghĩa vụ quốc tế cao cả.
Và với vai trò Trưởng Ban liên lạc truyền thống Đại Đoàn Đồng Bằng, Sư Đoàn 320, ông Lê Mạnh Hải đã biến ngôi nhà của mình thành nơi kết nối những người đồng đội cũ. Ông không chỉ dùng tiền của cá nhân để giúp đỡ những gia đình cựu chiến binh khó khăn, mà còn tổ chức những buổi gặp mặt ấm cúng. Tại đây, những người lính già có cơ hội cùng nhau ôn lại kỷ niệm, kể cho nhau nghe những câu chuyện về một thời hoa lửa. Mỗi câu chuyện, mỗi kỷ vật chiến tranh được nhắc đến là một mảnh ghép lịch sử sống động được ông gìn giữ và truyền lại.
Hành động của ông Lê Mạnh Hải không chỉ là sự tri ân đơn thuần, mà còn là một lời khẳng định mạnh mẽ: lịch sử không phải là những trang sách khô khan, mà là những câu chuyện về con người, về tình đồng đội, về sự hy sinh. Ông đã thắp lên ngọn lửa của lòng biết ơn, để những người lính năm xưa không bao giờ cảm thấy cô đơn hay bị lãng quên. Ông đã chứng minh rằng, dù thời gian có trôi, lịch sử vẫn luôn hiện hữu trong mỗi con người, và những người lính như ông chính là những người thắp lên ngọn lửa ấy.
Điều làm nên sự khác biệt của ông Lê Mạnh Hải không chỉ là thành công trong kinh doanh mà còn là tấm lòng nhân ái, thủy chung với đồng đội. Ông đã dành trọn tâm huyết cho các hoạt động tri ân, kết nối những người lính năm xưa. Ông còn là người lưu giữ nhiều kỷ vật quý giá từ thời chiến. Những tấm hình, những vật dụng nhỏ bé đều được ông nâng niu như những mảnh ghép của lịch sử. Ông tin rằng, mỗi kỷ vật là một câu chuyện, một lời nhắc nhở về sự hy sinh cao cả của thế hệ cha ông. Cuộc đời ông chính là hình ảnh đẹp của một thế hệ đã hi sinh tuổi trẻ vì độc lập tự do, và giờ đây, họ vẫn đang cống hiến thầm lặng để xây dựng một đất nước phồn vinh hơn
Với trái tim luôn hướng về đồng đội đã ngã xuống, đóng góp nổi bật và thiêng liêng nhất của ông chính là việc xây dựng Nhà bia di tích lịch sử tại hai điểm cao Charlie (1015) và Delta (1049) thuộc huyện Sa Thầy, tỉnh Kon Tum. Đây không chỉ là những địa danh, mà là những “tọa độ lửa” đã nuốt chửng tuổi xuân của biết bao người lính Sư đoàn 320. Mang trong mình nỗi đau và lòng biết ơn vô hạn, ông không chỉ tận tụy đóng góp công sức mà còn dốc cả vật chất cá nhân để hoàn thành công trình này. Nhà bia sừng sững giữa núi rừng không chỉ là nơi ghi tên liệt sĩ, mà còn là minh chứng sống động cho lời thề son sắt: “Đồng đội sẽ không bao giờ bị lãng quên.” Đây là sự chuộc lỗi chân thành nhất của người lính còn sống đối với những linh hồn đã hy sinh vì Tổ quốc.
Vượt lên trên những công trình vật lý, những đóng góp lớn lao nhất của ông lại nằm ở lòng nhân ái vô bờ bến. Ông Lê Mạnh Hải đã lặng thầm thực hiện hàng loạt hoạt động xây nhà tình nghĩa và hỗ trợ cựu chiến binh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Ông đã dùng chính tài sản tích cóp của mình để xây đắp nên những mái ấm, những “công trình” của hy vọng, giúp đồng đội và gia đình họ vượt qua gánh nặng mưu sinh, tìm lại sự ổn định sau những năm tháng chiến tranh khắc nghiệt. Những hành động này không chỉ là sự giúp đỡ vật chất mà còn là sự sẻ chia tinh thần vô giá, một lời khẳng định đầy xúc động, tình đồng đội là vĩnh cửu và không bao giờ rời bỏ nhau, ngay cả khi tiếng súng đã tắt từ lâu.
Công trình của ông Lê Mạnh Hải không chỉ mang giá trị vật chất mà còn chứa đựng giá trị tinh thần to lớn. Chúng là minh chứng cho lòng biết ơn, sự tri ân và tinh thần “uống nước nhớ nguồn” của một người lính đã trở về.
Nghĩa tình đồng đội như mạch nguồn không bao giờ cạn
Có lẽ, điều khiến câu chuyện về Doanh nhân – Cựu chiến binh Lê Mạnh Hải trở nên xúc động và lay động nhất chính là những hoạt động tri ân đồng đội không ngơi nghỉ. Với vai trò Trưởng Ban liên lạc Sư đoàn 320 khu vực Nghệ Tĩnh, ông đã trở thành cầu nối thiêng liêng, gắn kết những người lính năm xưa, không để bất kỳ ai cảm thấy đơn độc.
Bằng kinh nghiệm máu xương của người đã trực tiếp chiến đấu tại các mặt trận ác liệt, đặc biệt là vùng đất Kon Tum hiểm trở, ông Lê Mạnh Hải chính là một “bản đồ sống” vô giá. Sự am hiểu tường tận về địa hình và tọa độ trận đánh tại những điểm cao Charlie và Delta đã biến ông thành người dẫn đường tin cậy cho các đoàn tìm kiếm. Dù tuổi tác không còn trẻ, ông vẫn không quản gian lao, tài trợ chi phí và trực tiếp lặn lội trở về chiến hào xưa. Từng bước chân ông in dấu trên mảnh đất Sa Thầy là một lời thề thầm lặng không bao giờ để đồng đội nằm lại cô đơn, phải đưa được họ trở về trong vòng tay yêu thương của gia đình và Tổ quốc.
Hơn thế nữa, ông còn là cầu nối đầy tình nghĩa, là điểm tựa tinh thần cho biết bao thân nhân liệt sĩ. Thông qua Ban liên lạc Sư đoàn 320, ông cần mẫn kết nối những ký ức rời rạc, thu thập từng mẩu thông tin quý giá để cùng nhau lập bản đồ khu vực hy sinh. Những nỗ lực không mệt mỏi này đã thắp lên ngọn lửa hy vọng, giúp rất nhiều gia đình tìm thấy được hài cốt người thân sau hàng thập kỷ ngóng trông trong vô vọng. Ông đã dùng chính cuộc đời mình để xoa dịu vết thương chiến tranh, hoàn thành sứ mệnh cuối cùng: đưa những người anh hùng vô danh trở về trong danh dự và sự tri ân trọn vẹn nhất
Phép Màu Từ Cuốn Hồi Ký Định Mệnh
Minh chứng cảm động nhất cho nghĩa cử và sự kiên trì của ông chính là câu chuyện tìm kiếm hài cốt liệt sĩ Trần Thanh Hải. Nỗi đau chiến tranh dai dẳng suốt mấy chục năm đã đổ dồn lên tâm nguyện cuối cùng của người mẹ già 90 tuổi: tìm được hài cốt con trai hy sinh từ năm 1972. Mặc dù biết rõ hành trình tìm kiếm gần như vô vọng vì dấu tích đã bị thời gian và chiến trường rộng lớn xóa nhòa, nhưng với tình đồng đội sâu nặng, ông Lê Mạnh Hải vẫn dứt khoát nhận lời.
Và rồi, phép màu đã đến từ sự tận tâm tột cùng. Trong một lần tình cờ đọc cuốn hồi ký “Có một thời như thế”, ông đã tìm thấy tia sáng giữa đêm tối. Những chi tiết quan trọng về trận đánh nơi liệt sĩ Hải hy sinh đã hé lộ, giúp ông cùng Ban liên lạc xác định được vị trí hài cốt. Cuối cùng, nhờ sự kiên trì phi thường và sự giúp đỡ của cuốn hồi ký định mệnh, hài cốt của liệt sĩ Trần Thanh Hải đã được tìm thấy và đưa về an táng tại quê nhà. Đó không chỉ là một kết thúc đầy xúc động, hoàn thành trọn vẹn tâm nguyện cuối cùng của người mẹ, mà còn là một chiến thắng nữa của tình đồng đội trước sự tàn khốc của thời gian.
Câu chuyện này là một minh chứng rõ nét cho tấm lòng nghĩa tình của cựu chiến binh Lê Mạnh Hải, không chỉ với những đóng góp trong chiến tranh mà còn trong cả thời bình, khi ông luôn đau đáu với việc tri ân đồng đội đã ngã xuống. Việc làm này của ông Lê Mạnh Hải không chỉ mang lại niềm an ủi cho nhiều gia đình liệt sĩ mà còn là hành động thiết thực để tri ân những người đã hy sinh vì Tổ quốc. Đây là một minh chứng rõ nét cho tấm lòng nghĩa tình và trách nhiệm của ông đối với đồng đội và lịch sử dân tộc.
Doanh nhân Lê Mạnh Hải không chỉ là một tấm gương sáng về ý chí vươn lên, mà còn là một biểu tượng của lòng biết ơn, của nghĩa tình đồng đội. Ông đã sống trọn vẹn với hai vai trò của một người lính dũng cảm và một người con ưu tú của dân tộc. Cuộc đời ông chính là minh chứng cho thấy, dù ở bất cứ đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, phẩm chất của người lính Cụ Hồ vẫn luôn tỏa sáng. Ông Lê Mạnh Hải là hình tượng điển hình cho người lính viết tiếp câu chuyện hoà bình trong thời kì đổi mới và phát triển.
Cuộc đời của ông Lê Mạnh Hải là một bản anh hùng ca thầm lặng, một câu chuyện đẹp về lòng nhân ái và sự hy sinh. Ông không chỉ xây dựng nên những công trình vật chất mà còn bồi đắp nên những giá trị tinh thần bền vững. Đó chính là di sản quý giá nhất, một mảnh ghép lịch sử được ông gìn giữ và truyền lại cho thế hệ mai sau.
https://hoichieusangvietnam.org.vn/doanh-nhan-cuu-chien-binh-le-manh-hai-tu-chien-truong-den-thuong-truong-ngon-lua-nghia-tinh-khong-bao-gio-tat/